Đã bao năm con không về gặp Chúa
Lo bon chen, lo vấn vương sự đời
Để rào cản tim con với tình Chúa
Đã dày đặc tựa sương sớm ngày đông!
Bao nhiêu phen tính trở về… khó quá
“
Xa” quá rồi, sợ Người lại chê con
Đứa con hư, rồi Người lại
“quát tháo”
Thế là con lại “
tiếp” đống bùn lầy
Chỉ theo đường tiến-lùi, vẫn thế
Mà bỏ Người trong cảnh khổ “
thương dài”
Người nơi đó chữ T vẫn loang máu,
Tình yêu Người luôn thắm đượm “
chữ Y”
Trao cho con, Người trao cả cuộc đời
Bao khốn cùng, bao thập giá, đau thương
Chúa vì con mà chịu bao khổ giá
Con chẳng hiểu mà vẫn cứ “
say mê”
Bỏ bê Chúa ở mình trên thập giá
Vì lưỡi đòng, tim Chúa “thấu” không ngơi
Con cứ chơi, “
kệ” không biết điểm dừng
Mà lập đàn, ba trò “
kéo quỷ ma”
Để mặc Chúa nơi Thánh Giá “
kêu gào”
Tim con hoá đá, mặc Chúa ở đó đau.