Thứ ba, 29/04/2025

Mến Yêu Hằng Ngày, Thứ 3, Ngày 24.12.2019

Cập nhật lúc 16:02 23/12/2019
Mến Yêu Hằng Ngày 
Thứ 3, 24-12-2019 (Lc 1, 67-79)
 
 
Bấy giờ, người cha của em, tức là ông Da-ca-ri-a, được đầy Thánh Thần, liền nói tiên tri rằng: "Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Ít-ra-en đã viếng thăm cứu chuộc dân Người. Từ dòng dõi trung thần Đa-vít, Người đã cho xuất hiện Vị Cứu Tinh quyền thế để giúp ta, như Người đã dùng miệng các vị thánh ngôn sứ mà phán hứa tự ngàn xưa: sẽ cứu ta thoát khỏi địch thù, thoát tay mọi kẻ hằng ghen ghét; sẽ trọn bề nhân nghĩa với tổ tiên và nhớ lại lời xưa giao ước; Chúa đã thề với tổ phụ Áp-ra-ham rằng sẽ giải phóng ta khỏi tay địch thù, và cho ta chẳng còn sợ hãi, để ta sống thánh thiện công chính trước nhan Người, mà phụng thờ Người suốt cả đời ta. Hài Nhi hỡi, con sẽ mang tước hiệu là ngôn sứ của Đấng Tối Cao: con sẽ đi trước Chúa, mở lối cho Người, bảo cho dân Chúa biết: Người sẽ cứu độ là tha cho họ hết mọi tội khiên. Thiên Chúa ta đầy lòng trắc ẩn, cho Vầng Đông tự chốn cao vời viếng thăm ta, soi sáng những ai ngồi nơi tăm tối và trong bóng tử thần, dẫn ta bước vào đường nẻo bình an".
 
SUY NIỆM
Bài ca “Chúc Tụng” (Benidictus) được ông Da-ca-ri-a thốt lên ngay khi miệng lưỡi ông được mở ra sau khi ông biểu lộ niềm cậy trông vào Chúa qua biến cố Thánh Gio-an Tẩy Giả được sinh ra. Ông Da-ca-ri-a đã ngợi khen vinh quang của Thiên Chúa không chỉ qua việc biểu lộ niềm tin của chính ông, nhưng còn qua những hoa trái ngọt ngào sinh ra từ niềm tin đó: nay ông đã rõ ràng về các công trình của Thiên Chúa Cha.
 
Da-ca-ri-a đã nói lên những sự thật mà ông chỉ có thể được biết nhờ đức tin. Có lẽ chính khoảng thời gian “lưu đày” trong thinh lặng đã dẫn đưa Da-ca-ri-a đi tìm tòi, lắng nghe và thông hiểu những điều bí ẩn xảy ra trước mắt mình. Ông chợt nhận ra rằng, cậu con trai bé nhỏ của ông là người được chọn để dọn đường cho Thiên Chúa. Ông hiểu ra vai trò ngôn sứ của con ông đóng vai trò quan trọng thế nào trong công trình cứu độ của Thiên Chúa. Và ông cũng hiểu được rằng: Vai trò của con ông sẽ như “bình minh” báo hiệu cho sự xuất hiện của Mặt Trời Công Chính là Đức Giêsu Kitô.
 
Rất nhiều chuyện xảy ra với Da-ca-ri-a trong những tháng ngày câm lặng này. Thiên Chúa đã tác động và làm cho ông có khả năng dâng lên lời ca chúc tụng, một bài ngợi khen mà mọi linh mục, tu sĩ trên toàn thế giới đều cùng cất lên cho đến ngày nay. Da-ca-ri-a đã thực sự đã hoàn tất sứ mạng của  mình khi ông tiếp tục đứng dậy sau lần thất bại vấp ngã kia.
 
Chúng ta hãy nhìn vào câu chuyện của ông Da-ca-ri-a và xem đó là bài học cho mình. Trong cảnh hiếm hoi đằng đẵng, hẳn ông đã phải trải qua rất nhiều đấu tranh, giằng co và chất vấn trong nội tâm của mình, đồng thời có lẽ cũng phải chịu không ít “lời ra tiếng vào” từ xung quanh. Rồi sau ấy, đến ngay cả khả năng nói cũng bị Chúa lấy đi mất. Trước bao nhiêu là bất hạnh, cay đắng phải nếm trải như thế, nếu ông có trở nên oán giận, tuyệt vọng và cho rằng Thiên Chúa đã bỏ rơi mình thì cũng là điều dễ hiểu. Tuy nhiên, ông đã không làm như thế. Trái lại, trước mọi biến cố, ông đều đặt niềm tin vào lòng trung tín của Thiên Chúa mà kiên trì chờ đợi, chờ ngày Thiên Chúa “minh xét” cho ông. Và thực thế, khi thời gian đến, ông đã không phải thất vọng hay tủi hổ vì sự trung kiên của mình.
 
Da-ca-ri-a có lẽ sẽ bị đánh giá thấp đi ít nhiều trong mắt một số người vì ông đã nghi ngờ lời sứ thần. Tuy nhiên, đây lại là điều làm cho bài học từ ông thêm ý nghĩa. Bởi lẽ, tuy ông không nói được, nhưng chúng ta không hề tìm thấy bất kì một biểu hiện nào của giận dữ, oán trách hay bất bình nơi Da-ca-ri-a. Ông hoàn toàn im lặng, một sự im lặng hoàn toàn từ bên trong lẫn bên ngoài. Và ngay khi được mở miệng, lời đầu tiên ông cất lên là chúc tụng, ngợi khen Thiên Chúa. Sự nghi ngờ trong đức tin như Da-ca-ri-a chẳng phải là điều chi xa lạ với mỗi người chúng ta, nhưng có thể im lặng trước bất hạnh và chúc tụng Chúa đầu tiên trước niềm hạnh phúc vỡ oà thì lại chẳng mấy quen thuộc với nhiều người chúng ta đâu. Trong cuộc thi đức tin, Da-ca-ri-a đã cùng ta đứng trong vạch xuất phát, nhưng ông đã tiến xa hơn chúng ta rất nhiều. Và điều đó đáng cho chúng ta để tâm suy nghĩ mà học hỏi.
 
Lạy Chúa, con xin dâng lên Ngài quá khứ của con, đặc biệt là những khi con đã nghi ngờ và mất niềm tin nơi Ngài. Tất cả lỗi lầm của con, con đều dâng lên Chúa, xin Ngài ban ơn lành và giúp con hoàn thiện bản thân ngày một tốt đẹp hơn, để nhờ đó, như Da-ca-ri-a, bài ca chúc tụng vinh quang Ngài trong con có thể vang vọng đến muôn đời. Lạy Chúa Giê-su, con tin vào Chúa.
  
“You, my child, shall be called the prophet of the Most High, for you will go before the Lord to prepare his way, to give his people knowledge of salvation by the forgiveness of their sins.  In the tender compassion of our God the dawn from on high shall break upon us, to shine on those who dwell in darkness and the shadow of death, and to guide our feet into the way of peace.”  Luke 1:76-79
 
This song of praise from Zechariah is spoken once his tongue is loosed after manifesting faith in the birth of his son John.  And in this particular song of praise, Zechariah gives glory to God as he manifests not only his faith, but also the fruit of his faith: Deep, clear, articulate and insightful knowledge of the workings of the Father in Heaven.
 
Zechariah speaks truths that could only be known by him through the gift of faith.  There is little doubt that his long exile of silence, after being struck mute by the Angel Gabriel, resulted in him seeking, hearing and understanding the mystery that was before him.  He came to realize that his little child was the one who would prepare the immediate way for the Lord.  He came to understand this baby’s singular prophetic role in the salvation of the world.  He saw his son as the “dawn” which was to announce the rising Sun.
So much happened to Zechariah in these months of suffering.  The Lord worked on him and enabled him to offer this prayer of praise that is sung daily by priests and religious throughout the world.  Zechariah truly fulfilled his mission by getting back up on his feet after his fall.
 
The same must happen with each one of us.  It would have been easy for Zechariah to turn to anger and despair.  He could have easily lost hope and felt abandoned by God.  But he didn’t.  He waited on the fidelity of God and, when his time came, he spoke this beautiful and faith-filled song of praise.
 
Reflect, today, upon how God wants you to imitate the faith and perseverance of Zechariah.  It would be easy to look down on him for doubting.  But God did not do this.  Instead, He gave him a chance to honor Him through the ages with this song.  Seek the ways that God also wants to work through your failures of the past.  Offer them to Him and trust that He will manifest His almighty power through you as you seek to imitate the example of this holy man.
 
Lord, I offer You my past and all the ways that I have failed to trust in You.  I give You my weakness, my pride and my frustration.  I surrender all sin to You and give myself to You completely so that You may do with me as You will.  May Your grace be at work in me and may I, like Zechariah, sing forever the glory of Your holy name.  Jesus, I trust in You.
 
Nhóm Bạn Đường Linh Thao SJ
https://mycatholic.life/books/catholic-daily-reflections-series/ordinary-time-weeks-18-34/twenty-ninth-week-in-ordinary-
Thông tin khác:
Bộ Mẫu Dâng Hoa Kính Đức Mẹ Tháng 5/2025
FANPAGE FACEBOOK VÀ YOUTUBE
Thiết kế web - Thiet ke website: OnIP™ - www.onip.vn - mCMS.
Origin site: www.mtghunghoa.org!
log