Trong chiều ngày Thứ Sáu này, Đức Giêsu cũng đang khó thở vì chịu đóng đinh vào thập giá. Tới khoảng 3 giờ chiều, Ngài đã tắt thở. Đó là buổi chiều tang tóc thê lương mà chúng ta muốn thông phần đau khổ với Ngài.
Người bị treo trên thập giá thì sức nặng toàn thân ép lồng ngực gây khó thở. Người ta đánh dập ống chân để không rướn lên được mà lấy hơi thì sẽ chết mau. (Ga 19,31–32)
1. Đức Giêsu chia sẻ với bệnh nhân Các nhà nghiên cứu đều khẳng định sức khỏe của Đức Giêsu trước cuộc thương khó là bình thường. Một thanh niên đủ sức để rao giảng Tin Mừng từ làng này qua làng khác. Tuy vậy, ngay tại vườn Cây Dầu, Đức Giêsu đã bị đổ mồ hôi máu. Đây là một hiện tượng rất hiếm gặp, nhưng nó có thể xẩy ra trong tình trạng xúc động cao độ. Sau lần đó, Đức Giêsu lại bị quân lính bắt và điệu về nhà thượng tế Cai–pha. Họ giam cầm, tra tấn và đánh đập Ngài ở đó. Tờ mờ sáng, Đức Giêsu bị điệu đến gặp tổng trấn Philatô. Chính nơi đây, Đức Giêsu chịu những đòn roi của quân lính. Chắc chắn Ngài bị mất máu nhiều.
Theo truyền thống hành quyết của đế quốc Rôma, người ta phải vác một thanh ngang đến chỗ tử nạn. Nơi đó có thanh dọc đã đặt sẵn. Hoặc tử tội phải vác khúc gỗ hình chữ T, đến nơi hành quyết, họ chịu đóng đinh và treo lên cây đã dựng sẵn ở đó. Theo nhiều nhà nghiên cứu, tại đồi Canvê, cổ tay của Đức Giêsu bị đinh đóng vào cây ngang; và sau khi cây ngang bị nâng lên cây dọc, thì hai bàn chân của Ngài bị đinh đóng vào cây dọc. Trong tình trạng đó, người ta tin rằng cái chết của Ngài chủ yếu phát sinh từ cơn sốc giảm thể tích máu và nghẹt thở. Đức Giêsu đã khó thở khi tay giang rộng, treo trên thập giá
[1].
Chiêm ngắm Ngài như thế để thông phần nỗi đau với Ngài. Chính Ngài cũng đã và đang chung phần nỗi đau cụ thể với nhân loại. Trên thập giá lúc này, Ngài cũng đang nhìn xuống biết bao người phải chống chọi với con virus khiến người ta khó thở. Nhất là những ai đã có những căn bệnh trước đó, virus lại khiến họ suy hô hấp nhanh hơn. Nhiều người hỏi Thiên Chúa ở đâu trong khi con người đang chiến đấu với căn bệnh này? Ngày hôm nay, chiều Thứ Sáu Tuần Thánh này, Chúa đang cho chúng ta câu trả lời: trên thập giá. Hóa ra, để cứu ta khỏi chết, Thiên Chúa đã thực hiện một sứ mạng nguy hiểm: hiến tế con của Người trên thập giá.
2. Đức Giêsu trút hơi thở cuối cùng Nếu những ai tham dự chặng đàng thánh giá, trước khi chết, Đức Giêsu chịu đóng vào thập giá. Nơi đó, dưới chân thập giá có Đức Mẹ và người môn đệ Chúa yêu mến đã ghi lại cho chúng ta một chi tiết: “Đức Giêsu biết là mọi sự đã hoàn tất. Người nói: Tôi khát!” Đó không chỉ là khát nước sau chặng đường thập giá. Trên hết, Ngài đang khát khao chu toàn thánh ý Chúa Cha.
Theo Tin Mừng thánh Luca, câu nói cuối cùng của Đức Giêsu: “Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha. Nói xong, Người tắt thở.” (Lc 23,46). Vậy là Đức Giêsu đã trút hơi thở cuối cùng. Ngài đã hoàn thành sứ mạng. Thần khí Ngài trở về với Thiên Chúa Cha. Với hầu hết người hiện diện ngày hôm đó, Đức Giêsu đã thất bại ê chề. Tuy vậy, nhờ biến cố phục sinh, Giáo Hội tin rằng ai chết trong ân sủng của Thiên Chúa, Ngài cũng cho được hưởng hạnh phúc Nước Trời.
Lúc này đây thật tốt để chiêm ngắm Chúa trong thinh lặng. Trước cái chết, mọi diễn tả của ngôn từ sẽ không đủ. Mỗi người cùng sầu buồn với Mẹ Maria và “người môn đệ Chúa Giêsu yêu mến”, đại diện cho mỗi chúng ta, bởi vì “Chúa đã yêu tôi và thí mạng vì tôi” (Gl 2, 20) trong bài thánh ca: Mẹ Nhân Loại: