Chúa nhật, 24/11/2024

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật VII Phục Sinh Năm A (Ga 17,1-11a)

Cập nhật lúc 10:41 23/05/2020
 
GIỜ CỦA CHÚA
Trong Tin Mừng Gioan từ “Giờ” của Chúa được nhắc đến khá nhiều. Quả thật, mọi việc Chúa làm có thể đều liên quan đến chữ “Giờ” kia. Trong tiệc cưới tại Cana, khi bữa tiệc hết rượu Đức Mẹ đã nói với Chúa Giêsu để Ngài giúp đỡ họ, nhưng Ngài đáp lại: “Thưa bà, việc đó can gì đến bà và tôi? Giờ của tôi chưa đến” (Ga 2,17b). Và trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cũng nhắc đến “Giờ”. Nhưng hôm nay “giờ” mà Ngài nhắc đến đó là Ngài đã hoàn tất sứ mạng mà Chúa Cha đã trao phó, “giờ” Ngài được trở về và được Chúa Cha tôn vinh.

“Xin Cha tôn vinh Con Cha để con Cha tôn vinh Cha”.
Đây là một sự trao đổi kỳ diệu giữa Chúa Con và Chúa Cha, sự trao đổi ấy luôn luôn sống động trong Ba Ngôi Thiên Chúa. Chúa Giêsu đã vâng lời Chúa Cha xuống thế gian để cứu chuộc loài người và Chúa Cha đã ban tất cả loài người cho Chúa Giêsu: “Cha đã ban cho Người quyền trên mọi phàm nhân là để Người ban sự sống đời đời cho tất cả những ai Cha đã ban cho Người” (c. 2). Nhưng để cứu chuộc sự sống đời đời cho con người, Chúa Giêsu đã phải chết ô nhục trên thập giá, và cũng chính trên thập giá Ngài đã được Chúa Cha tôn vinh vì Ngài đã vâng phục thánh ý Chúa Cha một cách triệt để. Cái chết của Ngài là một lời mời gọi yêu thương, là lời vâng phục trọn vẹn thánh ý Chúa Cha. Cái chết ấy không những mang lại sự sống đời đời cho con người mà còn trở thành cầu nối giữa Thiên Chúa và con người, cầu nối ấy đã bị rạn nứt khi con người bội nghĩa bất trung với Thiên Chúa, thì nay Chúa Giêsu đã đến và hàn lại chỗ rạn nứt đó. Có thể nói rằng Chúa Giêsu, Ngài đã làm tất cả những việc đó không phải để cho chính bản thân mình, cũng không phải để được người đời tôn vinh, nhưng Ngài làm những điều đó là để tôn vinh Thiên Chúa Cha, và Ngài muốn thi hành thánh ý Chúa Cha một cách trọn vẹn.
Nhìn vào thế giới hôm nay, con người đang đắm chìm trong những đau khổ của bệnh tật và đại dịch Covid-19 đã cướp đi biết bao sinh mệnh. Đại dịch này như là một thảm họa trên khắp thế giới, nhưng với lăng kính của đức tin thì chúng ta tin rằng Đức Kitô lại đến để xoa dịu những đau thương ấy. Mặc dù Ngài không hiện diện một cách hữu hình, nhưng Ngài hiện diện ngang qua những y bác sĩ, những nhân viên y tế và những người có trách nhiệm đang ngày đêm chiến đấu để đem lại sự sống cho những bệnh nhân.  Xưa Chúa Giêsu vì tình yêu Ngài dành cho loài người và vì vâng lời Chúa Cha mà đến thế gian để cứu chuộc loài người, thì hôm nay, những y bác sĩ vì lương tâm nghề nghiệp, vì tình yêu dành cho những người bệnh mà họ đã hy sinh tất cả: gia đình, thời gian, ý riêng, hạnh phúc và ngay cả mạng sống của mình để giúp đỡ các bệnh nhân vượt qua những khó khăn. Những hình ảnh các y bác sĩ đang ngày đêm làm việc không ngừng chính là họ đang âm thầm làm sáng danh Chúa. Họ đã và đang sống lời mời gọi yêu thương của Chúa, như trong thư của thánh Phaolô nói: “Dù ăn, dù uống hay làm bất cứ việc gì, anh em hãy làm tất cả để tôn vinh Thiên Chúa”  (1Cr 10,31).
Qua bài Tin Mừng hôm nay, mỗi chúng ta cũng được mời gọi hãy sống “giờ” của Chúa Giêsu, mà giờ ấy không chỉ trong một hai giờ hay trong một hai ngày, nhưng “giờ” đó đòi hỏi chúng ta phải sống liên lỉ mỗi ngày, có nghĩa là mỗi ngày chúng ta hãy vác thập giá của mình, vì thập giá ấy sẽ được tôn vinh bởi “qua thập giá đến vinh quang”. Con đường ấy chính Chúa Giêsu đã đi qua và Ngài cũng mời gọi chúng ta cũng hãy đi theo con đường ấy trong ơn gọi mà mình đang sống. Nhìn vào gương Chúa Giêsu, chúng ta cũng được mời gọi hãy làm vinh danh Chúa Cha bằng cách vâng phục và thực thi ý muốn của Thiên Chúa, nhất là chúng ta hãy dùng tình yêu thương mà làm cho mọi người xung quanh nhận ra sự hiện diện của Chúa Cha.

“Xin Cha tôn vinh con bên Cha” (c. 4-5a).
Chúa Giêsu đã luôn ý thức sứ mạng mà Chúa Cha đã trao phó, Ngài đã trải qua bao đau khổ mới có thể chu toàn thánh ý Chúa Cha một cách trọn vẹn. Còn đau khổ nào hơn khi bị chính những người thân của mình phản bội. Các môn đệ mà Ngài vẫn luôn yêu thương chăm sóc ,mà nay người này phản bội, người kia chối bỏ khi Thầy gặp khó khăn. Khó khăn đau khổ như vậy nhưng Chúa Giêsu vẫn luôn giữ lòng trung tín với thánh ý Chúa Cha, để cho mọi người nhận biết Chúa Cha – Đấng vẫn luôn yêu thương loài người, bởi vì khi Chúa Giêsu “hoàn tất công trình Cha giao phó” đó chính là tôn vinh Cha. Tất cả những gì Chúa Giêsu đã làm đều nhắm đến một mục đích duy nhất đó là tôn vinh Chúa Cha và để cho thế gian được nhận biết Thiên Chúa Cha – Đấng duy nhất có quyền ban sự sống đời đời cho những ai tin vào Người, và Chúa Con là cầu nối duy nhất đưa chúng ta đến với Chúa Cha, vì: Như Chúa Giêsu đã nói không ai thấy Thiên Chúa bao giờ nếu Chúa Con không mặc khải cho và không ai đến được với Chúa Con nếu Chúa Cha không lôi kéo họ (x. Ga 6,44).
Sau khi đã hoàn tất sứ mạng của mình, Chúa Giêsu đã cầu nguyện với Chúa Cha: “Lạy Cha, giờ đây, xin Cha tôn vinh con bên Cha: xin Cha ban cho con vinh quang mà con vẫn được hưởng trước khi có thế gian” (c.5). Lời cầu xin của Ngài không hiểu như là một công trạng cũng không hiểu như một người làm công đáng được chủ trả công, nhưng với Chúa Giêsu, đó là những điều vốn dĩ thuộc về Ngài, vì Ngài là Con Một của Thiên Chúa Cha. Khi đến trong thế gian, Chúa Giêsu với vai trò là một người được sai đi, để làm cho muôn dân nhận biết Thiên Chúa, và Ngài đã làm với tất cả trách nhiệm và bổn phận của mình. Chúa Giêsu đã trao ban cho họ tất cả những gì Ngài đã đón nhận được từ Chúa Cha để giúp họ hiểu và nhận ra Chúa Cha “vì con đã ban cho họ lời mà Cha đã ban cho con, họ đã nhận những lời ấy, họ biết thật rằng con đã từ Cha mà đến, và họ đã tin là Cha đã sai con” (Ga 17,8). Nhưng để nhận biết được Thiên Chúa, chúng ta không phải dùng không phải dùng khoa học hay do trí hiểu, mà đó là một ân huệ mà Thiên Chúa ban cho, có nghĩa là chúng ta phải có đức tin vì “đức tin đi tìm sự hiểu biết”.
Thực tế của xã hội ngày nay đã cho thấy, con người đang đánh mất đức tin vốn có của mình, vì họ cho rằng con người có thể làm được tất cả, con người có thể làm chủ vũ trụ, họ tự tôn mình lên trên Đấng đã làm ra vũ trụ này. Họ đã quên rằng tất cả những gì họ làm ra đều được bắt đầu từ cái có sẵn.  Thái độ sống vô ơn này không phải là thái độ sống mà Chúa muốn, vì chúng ta không là gì nếu không có Thiên Chúa và chúng ta không có gì nếu Thiên Chúa không ban cho vì mọi sự chúng ta có đều thuộc về Chúa. Như Chúa Giêsu, mặc dù Ngài là Con Một nhưng Ngài luôn ý thức rằng: “Tất cả những gì con có đều là của Cha, tất cả những gì Cha có đều là của con, và con được tôn vinh nơi họ” (c. 10). Chúa đã sống tâm tình này và cũng như để dạy chúng ta rằng: những gì chúng ta đang có hiện nay không phải những gì thuộc quyền sở hữu của ta, nhưng chúng ta chỉ là những người quản lý mà Thiên Chúa gửi đến thế gian.
Sau khi đã hoàn tất sứ mạng và trở về với Chúa Cha, Chúa Giêsu vẫn không quên cầu xin Chúa Cha cho những người còn đang ở thế gian “con cầu xin cho chúng, con không cầu xin cho thế gian”. Ngài ý thức được sự yếu đuối mỏng giòn của con người, nên Ngài đã xin Chúa Cha gìn giữ họ và ban cho họ ơn trung thành trong đức tin khi gặp phải những khó khăn thử thách. Bên cạnh đó, khi chúng ta đã được đón nhận tình yêu thương của Thiên Chúa thì chúng ta cũng phải có nghĩa vụ trao ban tình yêu ấy cho mọi người xung quanh, nhất là những người đang gặp khủng hoảng về đức tin, để họ cũng được đón nhận tình yêu ấy nhờ đó họ nhận ra Thiên Chúa vẫn luôn luôn yêu thương và dõi bước theo họ.
Maria Nguyễn Hương
Lớp Thần học K4 - Học viện MTG Hưng Hóa
 
  — ∞  +  ∞ —
 
ƯỚC MƠ VINH HIỂN
Có một câu chuyện kể rằng: Một người cha ước mơ một lần trong đời được hành hương đến Giêrusalem để theo dấu chân Đức Giêsu ngày xưa. Khi các con của ông lớn lên, họ không quên ước mơ của cha mình, vì thế họ đã làm một cái hộp bên ngoài đề chữ “Giêrusalem” rồi mỗi ngày họ bỏ vào đó một chút tiền để người cha có phương tiện thực hiện ước mơ. Vốn là người tận tình, bác ái, hay thương người, thỉnh thoảng người cha lấy tiền chia sẻ cho người nghèo, cứ như vậy chiếc hộp không bao giờ đủ tiền để người cha thực hiện ước mơ. Một đêm người cha ngã bệnh không còn hy vọng đi Giêrusalem nữa, bên giường bệnh, người con gái út thì thầm với cha: “Có lẽ ngoại trừ cha, ai trong chúng con cũng biết rằng mỗi ngày trong đời, cha đã và đang thực hiện ước mơ vinh hiển của người kitô hữu qua sự trao ban và chia sẻ”.
Trong đời sống của chúng ta, ai cũng có những ước mơ, ước mơ thường gặp nhất chính là giàu sang, danh vọng và hạnh phúc. Còn với Chúa Giêsu, Ngài cũng có một ước mơ, nhưng ước mơ của Ngài không là mong được giàu sang, có quyền bính... mà đó là một ước mơ mong Chúa Cha được vinh hiển, như Ngài đã bày tỏ trong bài Tin Mừng hôm nay “Lạy Cha, giờ đã đến! Xin hãy làm vinh hiển Con Cha, để Con Cha làm vinh hiển Cha” (c. 1b). Nhưng vinh hiển là gì? Vinh hiển của Thiên Chúa không gì khác ngoài việc muốn cho con người được sống, một sự sống sung mãm được thể hiện qua sự vinh hiển của Thiên Chúa. Đó là tất cả ước mơ của Chúa Giêsu. Nhập thể làm người và sống trọn kiếp người, Chúa Giêsu chỉ đeo đuổi ước mơ là làm cho con người được sống và sống sung mãn. Như thánh Phaolô nói “ anh em biết Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, đã có lòng quảng đại như thế nào: Người vốn giàu sang phú quý, nhưng đã tự ý trở nên nghèo khó vì anh em u, để lấy cái nghèo của mình mà làm cho anh em trở nên giàu có”  (2Cr 8,9), nói táo bạo hơn, Thiên Chúa làm người để con người làm Chúa. Ước mơ ấy, Chúa Giêsu đã thực hiện qua cuộc sống của Ngài với những lần gặp gỡ, trao ban và cao điểm chính là cái chết trên thập giá. Đức Giêsu đã đón nhận sự chết, đã phục sinh để đem lại sự sống đời đời cho con người. Ngay trong đoạn Tin Mừng hôm nay, thánh sử Gioan cũng cho thấy Chúa Giêsu đã thực hiện ước mơ của mình qua lời cầu nguyện của Người với Chúa Cha: “Phần con, con đã tôn vinh Cha ở dưới đất, khi hoàn tất công trình Cha đã giao cho con làm. Vậy, lạy Cha, giờ đây, xin Cha tôn vinh Con bên Cha: xin ban cho Con vinh quang mà Con vẫn được hưởng bên Cha trước khi có thế gian. Những kẻ Cha đã chọn từ giữa thế gian mà ban cho Con, Con đã cho họ biết danh Cha. Họ thuộc về Cha, Cha đã ban họ cho Con, và họ đã tuân giữ lời Cha”. (c. 4-7). Lời cầu nguyện cũng cho chúng ta thấy trong mọi cơ hội, kể cả khi phải chịu nỗi đau phản bội của Giuđa, Chúa Giêsu luôn trung thành thực thi thánh ý của Chúa Cha để mọi người biết đến Danh Chúa Cha mà tôn vinh Chúa Cha. Ngài đã ý thức rất rõ, khi “hoàn tất công trình Cha đã giao”, đó là tôn vinh Cha. Vinh danh Chúa Cha là niềm say mê của Chúa Giêsu và ước mong đó cũng phải là niềm say mê của mỗi người kitô hữu chúng ta.
Nhưng sống trong một xã hội đang diễn ra bao triển vọng và thách đố, con người luôn chạy theo những cám dỗ của tiền của, danh vọng, quyền bính..., nhưng chúng ta là những người Kitô hữu nên chúng ta cần mang trong mình một ước mơ vinh hiển, vậy chúng ta đang làm gì để thể hiện ước mơ ấy? Chúng ta có chú tâm sống theo Lời Chúa dạy để làm vinh danh Chúa không? Hay trong mỗi công việc phục vụ chúng ta làm đều mang một mục đích “con đã hy sinh cái này... chỉ cầu xin Chúa cho con cái kia...” điều đó cũng có nghĩa là con làm điều này cho Chúa chỉ vì con muốn có được điều kia. Thật đáng buồn khi cuộc sống của chúng ta luôn là một sự cân đong đo đếm. Nhiều khi chúng ta còn ngã giá với Chúa cả việc đánh bóng tên tuổi của mình: Con sẽ phụng sự Chúa hết mình miễn sao mọi người nể con, quý trọng con và hoàn toàn theo sự hướng dẫn của con. Chúng ta đã quên đi rằng mọi việc phục vụ chúng ta làm đều là thánh ý của Chúa, chúng ta chỉ là những khí cụ trong tay Ngài. Chúng ta cần ý thức rằng Ngài muốn dùng chúng ta như thế nào tùy ý Ngài. Chính những cân đo đong đếm và tính toán của chúng ta đã làm cho tình yêu của chúng ta dành cho Chúa và cho tha nhân không còn là tình yêu tinh ròng hay cốt lõi nữa. Cuối cùng một Thiên Chúa vĩ đại dường bao vẫn bị che khuất bởi cái nhỏ nhen của chúng ta.
Lạy Chúa! Chúng con được sinh ra để tôn vinh Thiên Chú, vì.“không ai trong chúng ta sống cho chính mình, cũng như không ai chết cho chính mình. Chúng ta có sống là sống cho Chúa, mà có chết cũng là chết cho Chúa. Vậy, dù sống, dù chết, chúng ta vẫn thuộc về Chúa” (Rm 14,7-8). Nhưng chúng con mang thân phận con người với sự yếu đuối, mỏng giòn nên chúng con chẳng dễ dàng để làm mọi sự theo ý Chúa và vinh danh Chúa. Xin cho chúng con luôn biết để cho ánh sáng vinh quang của Thiên Chúa bao phủ lấy chúng con để chúng con biết phụng sự như Ngài đáng được phụng sự. Xin cho chúng con “biết cho đi mà không tính toán, biết chiến đấu mà không sợ thương tích, biết làm việc không tìm nghỉ ngơi, biết hiến thân mà không mong chờ phần thưởng” nào hơn là biết rằng con đang thi hành ý Chúa qua Đức Giêsu Kitô, để tên của chúng con được viết bằng chính vinh quang của Chúa và vinh danh Chúa mà thôi. Amen!
                                                                                              Anna Vũ Thị Tươi
Lớp Thần học K4 - Học viện MTG Hưng Hóa
Thông tin khác:
Hội Dòng Mến Thánh Giá Hưng Hoá Chúc Mừng Năm Mới
FANPAGE FACEBOOK VÀ YOUTUBE
Thiết kế web - Thiet ke website: OnIP™ - www.onip.vn - mCMS.
Origin site: www.mtghunghoa.org!
log