Chúa nhật, 24/11/2024

Lặng Lẽ Mùa Covid

Cập nhật lúc 21:21 01/09/2021



Giáo đường nhỏ vắng lặng, ngoài sân lá rơi đầy, mưa rơi mỗi lúc một nhiều, bầu trời u ám, trong nhà thờ bụi đã chiếm chỗ trên các vật dụng. Nó ngồi một mình nhìn lên Nhà Tạm. Nhanh thật, đã một tháng rồi sao, một tháng Nó chưa thăm viếng Ngài, Nó thấy thiếu thiếu một cái gì đó.
Covid chẳng ai nhìn thấy nhưng mỗi ngày nó vẫn âm thầm lặng lẽ lấy đi sinh mạng của bao người trên thế giới. Covid khiến mọi người bất an lo lắng, đảo lộn mọi chương trình và kế hoạch, tạo nên những khoảng cách giữa con người với con người, các sinh hoạt đóng cửa, mọi lễ nghi tôn giáo tạm ngưng hoạt động, mọi người được khuyến cáo và bắt buộc không ra khỏi nhà, các nhân viên y tế và những người ở tuyến đầu đang gồng mình mỗi ngày chiến đấu với dịch bệnh. Những dòng lệ tuôn rơi và bao người đã ra đi một mình trên chặng cuối của hành trình dương thế….
Lặng lẽ, lặng lẽ, nó nhìn lại hành trình của mình. Chẳng phải vô tình nhưng 4 đợt giãn cách cũng là những khoảng thời gian Nó không ở trong cộng đoàn, không có sinh hoạt chung: Thánh Lễ, Kinh Sách… cùng chị em. Một mình Nó đi với với Chúa trên hành trình của người tu sĩ. Đợt giãn cách đầu tiên năm 2020, Nó đưa người chị em đi bệnh viện. Ba bệnh viện liên tiếp được chuyển đi và đến, đến và đi, cộng thêm triệu chứng ho, sốt, khó thở và mệt mỏi của bệnh nhân trong mùa Covid khiến Nó gặp khá nhiều khó khăn. Nó trải qua không ít những cung bậc cảm xúc mà giờ này nhiều người trên quê hương Việt Nam, đặc biệt tại những nơi tâm dịch đang hoành hành từng nếm cảm: lo lắng, bất an, sợ hãi, xót xa, hy vọng.. Nó lo cho bản thân mình, Nó sợ mất đi người chị em, Nó cảm được khoảng thời gian của những đêm dài không ngủ, Nó đau cái đau của người bệnh mà mình không thể làm gì được, Nó hy vọng để rồi thất vọng với thực tế diễn ra, Nó sợ hãi cái đêm trong phòng cách ly ấy... Đồng thời, Nó thấy được bổn phận và trách nhiệm khi thì nặng nề, lúc lại giúp Nó lớn lên và trưởng thành hơn. Đó là những ngày Nó sống cho người khác nhiều hơn chính bản thân mình. Đợt giãn cách thứ 2, Nó ở gia đình nhỏ bé thân thương, Nó không ra khỏi nhà, không thể bước đi, nó phải phụ thuộc vào sự giúp đỡ của người khác. Nó âm thầm vượt qua những cơn đau thể xác của chính bản thân mình. Lặng lẽ! Nó thấu hiểu sự mỏng dòn và giới hạn của kiếp người. Bên cạnh đó, Nó cũng cảm nghiệm được tình yêu thương ấm áp mà những người thân trong gia đình dành cho Nó. Đợt giãn cách thứ ba, nó tập đi, đi những bước chậm chạp. Nó sống cái ý thức cuộc sống của con người đổi thay luôn mãi, không ai biết được tương lai, điều duy nhất có thể làm lúc ấy là tín thác vào Chúa. Đợt giãn cách thứ tư đã trôi qua được một tuần, mỗi ngày Nó thanh thản bước trên con đường làng quen thuộc đến ngôi Thánh đường nhỏ bé nơi làng quê thanh bình. Nếu đợt hai và ba Nó dành thời gian cho mình nhiều hơn thì đợt thứ tư là khoảng thời gian Nó dành và muốn dành cho Chúa nhiều hơn, một cách trực tiếp, diện đối diện. Nó ở đó nhiều nhiều, nhìn và ngắm, lắng và lặng. Nó nếm trải sự bình an trong cuộc sống. Nó cám ơn và tạ ơn Chúa vì tất cả những gì đã qua, mọi biến cố trong đời sống. Tất cả những gì Nó trải qua đều là hành trang, đều là những món quà mà Thiên Chúa tình yêu dành cho Nó, giúp Nó trưởng thành hơn và lớn lên về mọi phươg diện. Nó tự nhủ rằng Nó sẽ ghi nhớ những khoảnh khắc ấy, bởi đó là những điểm tựa nho nhỏ trên hành trình đến với Đức Kitô của Nó - người nữ tu Mến Thánh Giá, những điểm tựa ây sẽ giúp nó vững vàng hơn trên lộ trình tiến về sự toàn thiện.
“Dòng thời gian đang lặng lẽ trôi, đi đi mãi không bao giờ trở lại, như tiếng gọi mời hồn con vươn tới, Chúa thương ban chuỗi ngày hồng ân để con luôn âm thầm hiến dâng…”. Đó là những ca từ Nó lặng lẽ cất lên trong tim mình, những ngày giãn cách cứ âm thầm trôi. Nó biết mình đã, đang và phải làm gì. Lặng lẽ, lặng lẽ thôi, lặng lẽ mùa Covid, nhưng đem lại ý nghĩa cho cuộc đời và niềm vui cho con người. Lúc này có biết bao trái tim đang âm thầm, lặng lẽ, cầu nguyện, xả thân, giúp đỡ cách này cách khác khi dịch bệnh vẫn chưa có hồi kết. Nó hy vọng và mơ ước những âm thầm lặng lẽ đó sẽ làm nên những điều kỳ diệu cho mọi người. Lặng lẽ, lặng lẽ thôi mà không hề lặng lẽ mùa Covid vì sau những ngày mưa sẽ là những ngày nắng ấm, bầu trời sẽ sáng lên và đẹp lung linh, Giáo đường lại vang cung ca nguyện.                                                                                                                                                                                      
 Cát Bụi MTG
Thông tin khác:
Hội Dòng Mến Thánh Giá Hưng Hoá Chúc Mừng Năm Mới
FANPAGE FACEBOOK VÀ YOUTUBE
Thiết kế web - Thiet ke website: OnIP™ - www.onip.vn - mCMS.
Origin site: www.mtghunghoa.org!
log