Chúa nhật, 24/11/2024

Lạc Lối

Cập nhật lúc 09:42 23/11/2021
     
                                                     
Sau một thời gian dài miệt mài với công việc và sứ vụ nơi miền sơn cước, hôm nay là một ngày bình an và hạnh phúc đối với nó. Bởi lẽ từ rất lâu rồi nó không có và nói đúng hơn là nó không dành thời gian để cho “Người” mà nó đã chọn là “Đối tượng duy nhất” của lòng trí nó. Bởi vì nó sợ rằng khi ở bên và gặp gỡ Đấng ấy, nó lại phải đối diện với chính mình, với những thực tại của cuộc sống, với những tương quan và cả những sự thật mà nó không muốn.
Đã hai năm trôi qua nó luôn sống trong sự mệt mỏi và bế tắc trong cuộc sống dù rất thành công trong sứ vụ. Trải qua những ngày dài đấu tranh nội tâm, nó đến với Ngài để thổ lộ hết những điều mà nó vẫn sống, vẫn làm và vẫn nghĩ trong suốt thời gian qua. Nhiều khi nó cũng ý thức rằng những điều nó làm là không nên và sẽ làm cho nó xa dần Đấng mà nó chọn là đối tượng duy nhất của đời nó.
Hôm nay, lặng lẽ đến với Ngài trong ngôi nhà nguyện đơn sơ, bé nhỏ của giáo điểm Tin mừng với những cơn gió đầu mùa đông làm cho nó thấy lạnh, cái lạnh xuyên thấu da thịt và hơn hết là nó thấy cái lạnh trong tâm hồn mình. Cái lạnh đã khép kín trái tim nó trước những biến cố của cuộc sống.
Nó ngồi và lặng lẽ nhớ lại khoảng thời gian vừa qua, mới đó mà đã ba năm kể từ ngày nó được trao sứ vụ đi truyền giáo nơi miền sơn cước này. Với tình yêu, sức trẻ và nhiệt huyết dấn thân cho sứ mạng của Hội dòng, nó quyết tâm sẽ cùng Chúa đi đến với anh chị em của nó tại vùng ngoại biên Tây Bắc này để làm dịu đi cái đói, cái nghèo và cái khổ của những con người đang sinh sống nơi đây. Những ngày đầu tiên đến với vùng truyền giáo này, nó làm việc với hết khả năng và nhiệt huyết, không biết mệt mỏi, không thấy cần phải nghỉ ngơi chỉ với thao thức làm sao cho các anh chị em nơi đây có thể nhìn thấy sự hiện diện của Ngài nơi nó và qua đó có thể gặp được Ngài. Nó cũng không thao thức trở thành một người truyền giáo nổi danh, nhưng chỉ với mong ước nhỏ bé là đem đến cho những con người đau khổ và nghèo khó nơi đây niềm tin và hy vọng. Cứ như vậy, các công việc thường ngày cuốn lấy cuộc sống của nó. Và chẳng biết từ lúc nào nó đã trở nên một con người say mê với công việc, nó làm việc như một cái máy đã được lập trình sẵn ngày này qua ngày khác. Kinh nguyện, Thánh lễ, công việc bổn phận với Chúa rồi đến công việc sứ vụ trong bổn phận với tha nhân.
Cuộc sống của nó cứ như vậy trôi qua, nó dần dần trở thành một con người khác, không còn nhiều nhiệt tâm và hăng say trong công việc nữa, nó thấy cuộc sống mệt mỏi, nặng nề… Mệt nhoài với công việc nên khi đến với Chúa nó cũng chẳng còn lòng yêu mến và trong nó tình yêu thuở ban đầu đã dần phai nhạt, có những lúc nó chán nản và muốn bỏ về… Nó thấy nó làm mọi công việc với bổn phận và trách nhiệm, không có tình yêu, không có sáng kiến. Từ sự lạnh nhạt và xao nhãng trong đời sống thiêng liêng đó làm cho các tương quan trong cuộc sống của nó cũng thay đổi, nó trở nên nóng nảy, dễ nổi cáu… mọi người sợ khi gặp nó. Nó thấy bế tắc trong cuộc sống và chán nản mọi thứ. Nó tự hỏi mình: tôi đã chọn điều gì trong cuộc sống mỗi ngày của tôi, chọn Chúa hay công việc của Chúa? Tôi đã sống sự chọn lựa của mình như thế nào? Khi mỗi ngày qua đi đọng lại trong nó chỉ là sự mệt mỏi và chán nản với một khối công việc khổng lồ và như vậy nó thiếp đi vào giấc ngủ.
Hôm nay, nó đã lấy hết can đảm để đối diện với chính mình và với Đấng ấy, nó bước vào ngôi nhà nguyện bé nhỏ và cảm thấy một niềm vui tràn ngập tâm hồn, nó đã khóc rất nhiều nhưng không phải khóc vì đau khổ như nó đã từng khóc trước đây. Giọt nước mắt của nó là giọt nước mắt của hối hận, của niềm hạnh phúc vì cảm nhận được tình yêu tha thứ và lòng thương xót của Ngài, dù nó bất xứng, tội lỗi và đã xa lìa Ngài. Nó bất trung bất tín nhưng Ngài vẫn luôn trung tín và chờ đợi nó trở về để yêu thương và tha thứ. Nó cảm nhận được niềm vui, bình an mà đã từ rất lâu nó không có được. Nó lại tìm thấy tình yêu nồng nàn và tha thiết của thuở ban đầu, một tình yêu sẵn sàng vượt qua mọi khó khăn thử thách, vượt qua chính mình để đi đến với tha nhân. Nó thầm cám ơn Ngài đã luôn gìn giữ, bảo vệ, che chở và đồng hành với nó, dù có những lúc bản thân nó chẳng hề ý thức về sự hiện diện của Ngài. Nó cũng rút ra một điều: Bước chân leo núi bao giờ cũng khó khăn và vất vả hơn bước chân đi dạo phố. Tuy nhiên, với Đấng ban sức mạnh cho nó, nó sẽ vượt qua và sẽ chịu đựng được hết, nó cũng đặt lại bậc thang cho giá trị cuộc sống của mình. Giờ đây, nó đã ý thức chọn Chúa chứ không chọn công việc của Chúa, nó chỉ là cây bút chì trong tay người thợ vẽ là Chúa. Nó làm mọi việc với Chúa, trong Chúa và vì Chúa chứ không phải để làm vinh danh mình. Vì vậy, nó sẽ cố gắng hết sức trong khả năng mà Chúa ban cho mình, phần còn lại thì chính Ngài sẽ làm. Từ đó, nó thấy mình thật sự bình an và hạnh phúc, cái bình an của một con người lầm lạc trở về và được yêu thương tha thứ.
Qua chính kinh nghiệm lạc lối của nó, bạn và tôi hãy cùng nhau nhìn lại thái độ sống và chọn lựa của mình. Tôi đã khi nào lạc lối trong cuộc sống hàng ngày chưa? Sự lạc lối đó có thể là sự xao nhãng trong kinh nguyện, Thánh lễ và thái độ thờ ơ khi lãnh nhận các Bí tích, hay thiếu trách nhiệm trong các công việc bổn phận với Chua và tha nhân? Sự lạc lối cũng thể hiện qua việc chúng ta chưa thật sự sống tương quan cá vị với Ngài, ta chọn lựa công việc theo sở thích và thói quen của mình… Đó cũng chính là sự lạc lối trong cuộc sống của ta với Ngài, ta chưa đặt Ngài là trung tâm và Đối tượng duy nhất của cuộc sống mình. Vì thế, mỗi ngày tôi và bạn hãy cùng nhau ý thức về ơn gọi và sứ mạng của mình và đặt lại bậc thang giá trị cho cuộc sống của chúng ta mỗi ngày để giúp chúng ta sống đúng căn tính và ơn gọi của mình, từ đó giúp chúng ta không bị lạc lối trong sứ mạng của mình.
Lạy Chúa, chúng con cám ơn Chúa đã đặt để nơi con người yếu đuối, giới hạn của chúng con khát vọng dâng hiến cho Chúa! Nhưng là con người yếu đuối, bất toàn và dễ sa ngã, không có ơn Chúa trợ giúp và nâng đỡ con sẽ chẳng thể làm gì được. Xin Chúa hãy ban thêm tình yêu và niềm tin cho chúng con để mỗi ngày chúng con luôn sống tương quan cá vị với Chúa và luôn đặt Chúa làm trung tâm và cùng đích cho các chọn lựa của chúng con. Đặc biệt là xin cho chúng con luôn ý thức được tầm quan trọng của việc ở lại trong Chúa để nhờ đó mọi tư tưởng và hành động của con chỉ với một mục đích duy nhất là để làm vinh danh Chúa. Amen.               
                                                     Hạt cát                                     
Thông tin khác:
Chị Ấy (16/11/2021)
Lòng Kiên Nhẫn (03/11/2021)
Lạ Ghê (26/10/2021)
Chọn Lựa (25/10/2021)
Hội Dòng Mến Thánh Giá Hưng Hoá Chúc Mừng Năm Mới
FANPAGE FACEBOOK VÀ YOUTUBE
Thiết kế web - Thiet ke website: OnIP™ - www.onip.vn - mCMS.
Origin site: www.mtghunghoa.org!
log