Thứ bảy, 23/11/2024

Tâm Sự Của Cây Bút

Cập nhật lúc 14:56 04/07/2022


WMTGHH - Tôi tên là bút bi. Người miền Nam gọi tôi là cây viết. Anh em họ hàng nhà tôi rất đa dạng về tên gọi, hình dáng và chức năng khác nhau: bút chì, bút máy, bút màu vv… nhưng chúng tôi cùng có một chức năng là dùng để giúp mọi người bày tỏ điều họ muốn diễn tả cho người khác biết những suy tư hay ước muốn của mình ngang qua việc dùng chúng tôi để viết hoặc vẽ.
Với một thân hình bé nhỏ, tôi được cấu tạo bởi 2 phần: ruột bút và vỏ bút. Âm thầm trong dáng vẻ nhỏ bé nhưng tôi đã là người bạn đồng hành với mọi người qua những năm tháng, giai đoạn khác nhau của đời người. Thực tế đã chứng minh, dù sự phát triển của công nghệ khoa học, công nghệ thông tin, truyền thông kỹ thuật số có vượt bậc và hiện đại đến đâu thì tôi vẫn có một chỗ đứng tương đối quan trọng và khó có thể thay thế trong đời sống xã hội.
Quả thật, tôi đã gắn bó với hầu hết các học sinh, sinh viên, những người đã đi làm, không một đồ dùng hay thiết bị văn phòng phẩm nào có thể thay thế được tôi. Tôi đồng hành với các bạn nhỏ ngay từ khi mới lần đầu tiên, run run cầm cây bút viết lên chữ O, A…; tôi đồng hành cùng các sĩ tử trong những kỳ thi quan trọng mang tính quyết định cho hành trình tương lai; tôi là vật không thể thiếu khi những chàng trai muốn viết thư tỏ tình với người mình thương; tôi cùng vui cùng buồn với mỗi người trong những trang nhật ký; tôi giúp những người bị khiếm khuyết viết lên ý nguyện của mình; tôi giúp những ông giám đốc khi ký kết những hợp đồng làm ăn; tôi có mặt trong các buổi ký kết những hiệp định, giao ước quốc tế giữa các quốc gia... Như vậy có thể khẳng định: thế giới này cần tôi và cần sự trợ giúp của tôi. Một cuộc khảo sát trên toàn thế giới cho thấy: cứ 1 giây thì bán được 57 cây bút bi (Đào Trinh).
Nghĩ về cuộc đời “sinh ra để viết” như mình, tôi thấy thật vui và thật hạnh phúc. Trần trùi trụi bước vào trần gian, tôi không có gì ngoài chữ “phục vụ”, dòng mực trong lòng tôi cứ thế tuôn ra cho đến khi tôi cạn kiệt. Lẽ thường tôi chỉ được là coi một vật vô tri vô giác nhưng tôi không buồn vì điều đó, thay vào đó tôi vẫn luôn vui vẻ đón nhận theo như cái tôi “là”. Quả thế, dù khi được trưng bày trên những chiếc tủ sang trọng trong các văn phòng, được nằm trong những bóp bút xinh đẹp; được nâng niu trên túi áo ngực, hay là khi bị bỏ quên dưới gầm bàn đầy bụi bẩn, bị quăng vào thùng rác cùng vô số chất thải khác, giữa những hôi thối tôi vẫn cứ vui vì mình đã cho đi không giữ lại cho riêng mình.
Tâm sự của cây bút đã giúp tôi hiểu rằng:
Đã là một con người được sinh ra và tồn tại trên cõi đời này thì dù là bất cứ ai: Là Giám mục, linh mục, tu sĩ hay giáo dân; là cha, là mẹ hay là con cái; là người giàu hay người nghèo; là trai hay là gái; là già hay là trẻ… Mỗi người đều là một cây bút. Với mỗi vị trí, chức danh và nhiệm vụ khác nhau như: bút bi, bút chì, bút màu… Mỗi chúng ta đều có trách nhiệm phải cho đi, phải phục vụ, phải dùng cây bút đời mình để viết lên trang sử cuộc đời đẹp nhất cho mình và cho người khác. Bởi đó, mỗi người hãy thôi ích kỷ, nhưng là quảng đại tuôn ra những dòng mực yêu thương từ đáy lòng mình, ngang qua việc trao ban những khả năng mà Đấng Tạo Hóa đã phú bẩm, để sẻ chia và nâng đỡ người khác. Mỗi người hãy ý thức sự có mặt của mình trên cõi đời này, để không là cây bút đẹp về hình dáng nhưng trong lòng trống rỗng, để không bao giờ phải hối tiếc vì những tháng năm mình đã sống hoài sống phí.
Thương mến cây Bút yêu thương!
 
 Mây Lang Thang
 
Thông tin khác:
Một Chút (23/05/2022)
Phận Người (21/05/2022)
Hội Dòng Mến Thánh Giá Hưng Hoá Chúc Mừng Năm Mới
FANPAGE FACEBOOK VÀ YOUTUBE
Thiết kế web - Thiet ke website: OnIP™ - www.onip.vn - mCMS.
Origin site: www.mtghunghoa.org!
log