Thứ bảy, 23/11/2024

Khát Vọng

Cập nhật lúc 16:49 05/01/2023


WMTGHH - Tôi tình cờ gặp chị trong một lần về quê, nhưng tôi ấn tượng về chị. Nhìn hình dáng bên ngoài chị là một con người nhỏ bé, trên khuôn mặt ẩn chứa một nỗi niềm nào đó mà khiến cho người khác khi tiếp xúc với chị đều mong muốn được khám phá và chia sẻ. Vì thế, tôi cũng thật hạnh phúc khi được chính chị tiếp đón trong một lần tránh mưa.
Vào một buổi chiều, tôi tự coi đó là buổi chiều định mệnh. Tôi tình cờ gặp chị nơi đền Đức Mẹ, chị đứng đó hai mắt ngước lên Mẹ. Làn gió hiu hiu lạnh lẽo của mùa đông ùa qua hòa quện với tâm trạng của những ngày mùa đông năm nào đó trong cuộc đời chị. Hai hàng nước mắt chảy dài những giọt nước mắt của sự ăn năn, của niềm vui, của đau khổ pha trộn lẫn nhau. Gợi cho chị nhớ lại những khoảnh khắc, những quãng đường của đời sống năm nào đó, đã làm nên khát vọng cháy bỏng cho cuộc đời mới của chị hôm nay.
Tôi đợi chị hồi lâu rồi đến gần làm quen và được biết. Chị sinh ra trong một gia đình đông con, không khá giả, cha mẹ là người nông dân. Nhưng chị là con gái út nên cũng được mọi người chăm chút, nâng niu. Cũng vì vậy, chị đã sống trác táng, làm nhiều điều không phải, hàng xóm phiền hà vì chị. Cha mẹ cũng buồn lòng, anh em không muốn nhận chị, song cha vẫn yêu thương chị.
Khi mẹ chị bị tai nạn đã để lại một vết thương sâu bên trong lòng chị. Suốt mấy năm trời, Mẹ sống như một người chỉ có xương không có thịt, đau đớn, nằm một chỗ và cái chết như đã gần kề. Chị đã chuẩn bị tất cả để đón cái chết của Mẹ.
Bà biết mình sắp không qua được nên nói cho chị biết bà yêu chị và muốn chị trở về nhưng chị vẫn không nghe. Rồi một phép mầu đến với bà, bà đã qua khỏi cái chết nhưng sống trong bệnh tật. Còn chị vẫn sống trong đau khổ và mặc kệ tất cả.
Chị càng sống trác táng hơn khi biến cố đau đớn xảy đến với cha của mình. Chị đau lòng khi phải dùng chính đôi tay của mình để trói cha lại. Và thắt ruột khi chị phải dùng đôi tay của chị cài những then cửa mà nhốt cha ở trong nhà. Chị đau khổ khi mình nằm ngủ trên giường, còn cha không biết nhận thức nên ông ngủ dưới gầm giường. Sau thời gian trị bệnh, thật may mắn, cha đã sớm bình phục.
Nhưng chị vẫn đau lòng, thất vọng, chán nản khi sống trong cảnh gia đình chia ly, phân tán. Nên chị càng không muốn trở về sống là một người ngoan hiền. Chị muốn chết để giải thoát, để quên đi tất cả, điều muốn ấy càng mãnh liệt hơn khi một biến cố xảy đến với chị khi năm chị 17 tuổi.
Chị bị tai nạn cận kề với cái chết và sau đó chị sống như thực vật. Cha của chị ngày đêm chăm sóc, lo cho chị. Mái tóc ông bạc trắng vì khóc quá nhiều. Khi biết mình không thể đi được chị cũng muốn chết để giải thoát cho chính mình. Nhưng cha đã thầm thĩ nói với chị rằng: con chết thì cha còn sống làm gì?
Rồi qua những ngày suy nghĩ, qua những người thân động viên, chị thấy có nhiều người cần sống mà không được sống. Từ đó trong chị có một khát vọng sống rất lớn bắt chị phải cố gắng. Chị đã tập đi và cuối cùng chị đi lại được.
Chị nhớ lại quãng đời sống hoang tàn của mình. Nghĩ lại những ngày tháng đau thương của gia đình, nhớ đến những đau khổ mà giờ đây vẫn còn bên cạnh. Chị đã xin vào tu tại một Hội dòng với mong muốn phục vụ người nghèo, để bù lại những tháng năm tội lỗi, để cầu nguyện cho những người thân yêu của mình. Chị đã xin Mẹ Maria làm Mẹ của chị. Đồng thời, chị xin  Đức Mẹ cho được hiến thân hoàn toàn cho các chị em tội lỗi, nghèo đói, đau khổ, bệnh tật.
Cái khát vọng đó như thúc bách chị và chị mong muốn các chị em lầm lỡ biết trở về. Hàng ngày, chị vẫn dâng lên Mẹ Maria những giọt nước mắt ăn năn, những lời cầu xin và những hy sinh. Xin Mẹ dẫn lối đưa đường cho những ai đang sống trong tội lỗi biết ăn năn làm lại cuộc đời.
Sau khi chia tay chị, tôi đã băn khoăn tự hỏi đối với Chúa, tôi cũng đã làm cho Người phải đau khổ, phải chết vì tôi. Nhưng tôi đã biết tìm về với Chúa chưa, có cảm nhận và để cho tình yêu Ngài biến đổi cuộc đời tôi chưa? Tôi đã ý thức trách nhiệm của mình với những chị em sống xung quanh mình chưa? Hay tôi chỉ là người ích kỷ, vô ơn đối với tình yêu của Đức Kitô, với Thiên Chúa  là cha nhân ái. Tôi cũng đến xin với Đức Mẹ giúp tôi tiếp tục biết nhìn lại mình và trở về với Chúa qua việc: cải thiện cuộc sống, suy nghĩ, cách sống và biết cố gắng đi lên sống tốt cho dù gặp đau khổ. Xin Mẹ chuyển cầu cho tôi mọi khó khăn, thất bại để biết yêu thương chị em nhất là những chị em khó tính.
Giờ này đây, chị vẫn đang sống trong một Tu viện. Chị dâng lên những hy sinh, chị luôn tập dùng những niềm vui, những đau khổ, khó khăn, trái ý, thử thách, những thành công, thất bại trong cuộc sống, những yếu đuối, bất toàn của chị, trong đời dâng hiến kết dệt nên bản tình ca “Lời cầu nguyện”. Chị cầu nguyện cho gia đình, cho những người đang sống trong lầm lạc, và cho chính chị. Và ngay giờ này đây, tôi đang đứng dưới bầu trời đầy sao, trong mảnh đất của một Tu viện. Nhìn về phía những vì sao lấp lánh và gửi đến chị cùng những dòng cảm xúc, những tâm tư, để hòa quện lẫn nhau và đan dệt nên bản tình ca đẹp lòng Chúa.
Xin cám ơn chị và gửi đến chị lời tri ân trong Thiên Chúa, và trong Đức Maria. Nguyện xin cho khát vọng của chị luôn được cháy bỏng và sớm trở thành hiện thực, trong niềm tin và tình yêu của Đức Kitô.

 
Marie Phan Thị Nhật Tịm
Thông tin khác:
Ngâm Mình (21/12/2022)
Học Yêu (16/12/2022)
Thư Gửi Bố (15/12/2022)
Hội Dòng Mến Thánh Giá Hưng Hoá Chúc Mừng Năm Mới
FANPAGE FACEBOOK VÀ YOUTUBE
Thiết kế web - Thiet ke website: OnIP™ - www.onip.vn - mCMS.
Origin site: www.mtghunghoa.org!
log