Cha Luciano Gambino chia sẻ: “Có một số người không đồng ý với quyết định này. Nhưng nhà thờ dành cho dân Chúa, cho mọi người, nên nếu cần thiết thì có thể dùng để đón tiếp bệnh nhân, chắc chắn tôi không làm điều gì xấu”.
Cha cũng cho biết, ý tưởng là vậy, nhưng khi thực hiện không đơn giản vì phải sắp xếp làm sao để có thể phục vụ tốt nhất cho các bệnh nhân. Cho tới nay mọi sự đã tương đối ổn định và nhà thờ bệnh viện đã sẵn sàng đón tiếp phục vụ bệnh nhân.
Cha nói: “Tôi thấy mọi người rất sợ, họ đau khổ, họ không biết đi đâu, cả những người bệnh, những người còn rất trẻ và các bác sĩ. Theo tôi, trong đợt lây nhiễm thứ hai này, nhu cầu tinh thần của mọi người gia tăng. Họ cần được trợ giúp, động viên với niềm hy vọng Kitô giáo. Chính vì thế chúng tôi, những linh mục tuyên úy cần phải làm việc tích cực hơn. Chúng ta phải nghĩ rằng mọi người cần bác sĩ, y tá, và siêu thị. Nhưng người ta không thể sống chỉ bằng việc được khám bệnh. Người bệnh cần có Chúa, ít nhất là để chia sẻ những câu hỏi lớn. Chúng tôi là những người nâng đỡ đời sống tâm linh đang chạm tay vào điều đó. Tôi hy vọng mọi sự sẽ mang lại kết quả tốt đẹp. Ân sủng Chúa hành động, nhất là trong những thời khắc khó khăn”.
“Tôi tin rằng, từ đại dịch này, tất cả mọi người có thể học được điều quan trọng của cuộc sống. Đó không phải là vẻ bên ngoài, nhưng là sức khỏe thể chất không tách rời sức khỏe tinh thần. Người ta nói nhiều về việc cách ly xã hội, đó là điều cần thiết, nhưng chúng ta cần tương quan xã hội, như Đức Thánh Cha nói ‘chúng ta không thể tự cứu mình’”.