200 năm trước, Anna Maria Heimgartner đã chào đời tại bang Aargau, Thụy Sĩ và sau đó trở thành nữ tu Bernarda Heimgartner. Và cuộc đời của nữ tu này ngày nay vẫn truyền cảm hứng cho các dự án phát triển, đặc biệt là thăng tiến phụ nữ, thông qua giáo dục. Các nữ tu của dòng được Sơ Bernarda thành lập ngày nay không chỉ hoạt động ở Châu Âu, mà còn ở Châu Phi, Ấn Độ, Sri Lanka và Châu Mỹ Latinh.
Sơ Franziska Mitterer Sơ Franziska Mitterer, một nữ tu thuộc dòng Mến Thánh Giá Menzingen chia sẻ: Sơ Bernarda Heimgartner đã mang lại nhiều hy vọng cho con người. Vào ngày 26 tháng 11 năm 2022, chúng tôi đã kỷ niệm 200 năm ngày sinh của Đấng sáng lập Dòng các Nữ tu Mến Thánh Giá Menzingen. Sơ Bernarda sinh năm 1822 tại bang Aargau, thuộc vùng Thụy Sĩ nói tiếng Đức. Vào năm 1844, cùng với hai người bạn đồng hành, theo sáng kiến của Cha Teodosio Florentini, một tu sĩ dòng Capuchinô, sơ đã thành lập một hội dòng gồm các nữ tu giáo viên để giáo dục các thiếu nữ, do đó đã đóng góp một cách quan trọng vào việc phát triển vai trò của phụ nữ. Khi còn niên thiếu, Anna Maria Heimgartner, tên khai sinh của Sơ Bernarda, đã may mắn được học đọc và viết tại trường địa phương ở ngôi làng quê hương Fislisbach, thuộc bang Aargau. Maria rất thông minh và vui vẻ ý thức được đặc ân này. Vào năm 1830, Cha Teodosio Florentini đã có ý tưởng thành lập một cộng đoàn các nữ tu dành riêng cho việc đào tạo các thiếu nữ, và Anna Maria ngay lập tức bày tỏ sự sẵn sàng của mình. Năm 1839, Cha Florentini gửi cô và hai người bạn đồng hành của cô đến tu viện Maria Krönung ở Baden. Trong khi đó, tình hình chính trị ngày càng trở nên bất ổn và chống giáo sĩ, và tu viện Maria Krönung đã bị đóng cửa, giống như nhiều tu viện khác. Việc đào tạo sư phạm đã tạm thời bị đình chỉ. Tuy nhiên, cha Teodosio đã khuyến khích các thiếu nữ tiếp tục việc học hành của họ. Họ tiếp tục việc đào tạo ở Freiburg im Breisgau, với các nữ tu dòng Ursuline, và hoàn thành thời gian nhà tập ở Ribeauvillé, vùng Alsace của Pháp. Ba nữ tu trẻ muốn mang kiểu sống tu trì mà họ đã trải qua ở Ribeauvillé đến Thụy Sĩ, bằng cách đi đến những ngôi làng nhỏ nhất để dạy học trong những nhóm nhỏ. Dự án của họ đã được thực hiện. Cha xứ của Menzingen, ở bang Zug, đã có ý định thành lập một trường học dựa trên mô hình của Ribeauvillé. Trong khi đó, Bernarda và các nữ tu của sơ đã tuyên khấn vào tháng 10 năm 1844 tại tu viện Capuchinô của Cha Teodosio ở Altdorf và do đó có thể bắt đầu công việc của họ ở Menzingen. Khi cộng đoàn của các nữ tu phát triển, họ bắt đầu đi đến các ngôi làng miền núi theo nhóm hai hoặc ba người để dạy học cho trẻ em tại các trường học địa phương, những nơi nghèo khổ cùng cực. Với vai trò là giám đốc, qua những lá thư và những lần thăm viếng, Sơ Bernarda đã khuyến khích các chị em của mình kiên trì trong việc giảng dạy. Có nhiều tài liệu cho thấy rằng khi chính quyền Bang đến thăm các nữ tu, họ đánh giá rất cao kết quả học tập mà các Nữ tu Menzingen đạt được. Các nữ tu được đào tạo trong bối cảnh của phong trào "Duy lý" Công giáo. Họ muốn các trẻ nữ và phụ nữ có thể phát huy tiềm năng của mình thông qua giáo dục, và theo cách đó, bắt đầu hành trình giải phóng. Trên thực tế, phong trào "Duy lý" Công giáo muốn tạo ra mối liên hệ giữa lý trí và đức tin, tuy nhiên, không bỏ qua kiếnthức về Kinh Thánh. Tuy nhiên, với công việc của mình, Sơ Bernarda không chỉ tạo được tình bạn, nhưng cả sự chống đối. Các đại diện của các tổ chức Công giáo, nơi mà các nữ tu của Sơ làm việc, đã từ chối việc giáo dục phụ nữ trẻ. Theo não trạng của họ, con gái và vợ của họ phải làm việc giới hạn trong môi trường gia đình: sinh con, nuôi dạy chúng, nấu nướng, điều hành nhà cửa và có trách nhiệm về tôn giáo trong gia đình. Không chỉ những người bảo thủ chối từ Sơ Bernarda. Những người theo chủ nghĩa tự do nghi ngờ rằng các nữ tu chỉ giới hạn trong việc dạy các trẻ em thực hành đạo. Đồng thời, ngày càng có nhiều phụ nữ trẻ gia nhập hội dòng, và một trường học được mở ở Menzingen, trụ sở chính của dòng, nơi các phụ nữ trẻ có thể học để trở thành giáo viên. Năm 1883, các nữ tu bắt đầu truyền giáo ở Châu Phi và đầu thế kỷ 20, các chị bắt đầu truyền giáo ở Ấn Độ và Châu Mỹ Latinh, sau đó là Sri Lanka. Tại Âu Châu, các Nữ Tu Giáo viên Mến Thánh Giá Menzingen đã đến Ý rồi đến Đức và Anh. Cho đến nay, một trong những dấn thân chính của các chị là đào tạo đức tin thông qua công việc mục vụ, giáo dục tôn giáo và đào tạo đức tin từ thời thơ ấu, và thông qua các cơ hội tham gia vào các sự kiện tâm linh, ví dụ như các cuộc tĩnh tâm, linh thao, đặc biệt hướng đến những người trẻ tuổi. Ngày nay, nhiều nữ tu ở Châu Âu đã cao tuổi và cần được giúp đỡ. Tuy nhiên, ngay cả trong các viện dưỡng lão, các nữ tu ý thức được sứ mạng của mình và thường có thể mang lại cho các nhân viên điều dưỡng một chỗ dựa trong cuộc sống và đức tin. Các nữ tu khuyến khích các thiếu nữ hợp tác trong một thời gian với các nữ tu của họ ở Châu Phi để những người trẻ có thể đào sâu đức tin của chính họ, đó là mục tiêu của Sơ Bernarda: phát huy tiềm năng của mỗi người. Sơ Bernarda Heimgartner là một phụ nữ tuyệt vời và công việc của sơ có tác động đặc biệt đối với xã hội và Giáo hội. Năm 1994, Giáo hội đã nhìn nhận những đức tính anh hùng của sơ. Ngay cả khi vẫn còn cần một phép lạ được chính thức công nhận để sơ có thể được tuyên phong chân phước, nhiều người đã tin tưởng vào sơ như một người trung gian của Chúa. Sơ tiếp tục truyền cảm hứng cho các nữ tu Mến Thánh Giá để làm nổi bật những khả năng của mỗi người.